Lúc lên đỉnh em rên la chảy lênh láng nước
Ngồi trên đỉnh cao nhất, trải ra khắp nơi toàn cảnh mở đẹp tuyệt vời. Những mây đen trôi giữa không gian bạc, thưởng cho ta cảm giác của sự tự do. Những giọt nước rơi từ mắt của em, đôi khi không nỡ một ít nhớ buồn nhớ. Đây là nơi mà lòng em bị văng ven, nơi cảm xúc của em từng chồng chéo lên cột, nứt phiến, rò rỉ xuống mặt đất như thế. Chảy lênh láng theo lồn xuống, như là ao nước nhỏ buồn phơi phới.
Lúc lên đỉnh em rên la chảy lênh láng nước